Các cửa hàng gần bệnh viện luôn làm ăn phát đạt, quán ăn sáng từ sáng sớm đã rất đông khách. Đặc biệt là sau khi có nhiều người bệnh được đưa đến tối qua, kéo theo rất nhiều người nhà, cửa hàng ăn sáng ngon chật kín người, đông hơn cả khoa cấp cứu của bệnh viện.
Mấy người đi dọc đường.
“Chú, chú muốn ăn gì? Cháu mua cho chú.” Thường Gia Vĩ vừa đi vừa hỏi ý kiến của bậc trưởng bối.
“Không, không cần.” Tạ Trường Vinh xua tay, nói với anh ta, “Tối qua các cháu vất vả rồi. Bữa sáng hôm nay, chú mời.”
Thường Gia Vĩ nghe thấy lời này thì rất sốt ruột, kế hoạch lấy lòng người nhà Tạ đồng học mà anh ta vất vả lắm mới có được tuyệt đối không thể dễ dàng từ bỏ, vội vàng tranh giành: “Chú, không được. Chú là khách, chú là trưởng bối, để chú mời thì cháu keo kiệt quá. Phải không, Oánh Oánh, để cháu mời mọi người ăn sáng nhé?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây