Tạ Uyển Oánh mỉm cười, không tin. Làm gì có ai thích người khác mà lại suốt ngày phê bình người ta.
“Không tin tôi nói sao? Tôi hiểu ông ấy lắm.” Viện trưởng Ngô chỉ vào ngực mình, lại chỉ vào hai người còn lại trong thang máy, “Tôi cũng rất hiểu họ.”
Bị Viện trưởng chỉ tay vào, Hoàng Chí Lỗi căng thẳng quay mặt vào tường.
Ánh mắt Tào Dũng càng thêm sâu thẳm.
Thầy Ngô tự xưng hiểu rõ Thầy Đàm và các sư huynh của cô, Tạ Uyển Oánh hiểu ra, nói: “Thầy Ngô, thầy là giảng viên quản lý lâm sàng sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây