“Cậu đang nghĩ gì vậy?” Đối phương không hiểu anh ta bị làm sao.
Không ai có thể hiểu được tâm trạng của anh ta lúc này, như chết lặng.
Tạ đồng học đã đi rồi, có nghĩa là sợi dây cứu mạng duy nhất trong lòng anh ta đã đứt.
Hoảng loạn, hoảng loạn vô tận, thể xác và tinh thần anh ta hoang tàn như vùng đất hoang Đông Bắc, trơ trọi, không biết mình có thể làm gì.
“Cậu tìm Tạ Uyển Oánh sao?” Đối phương bắt gặp điều gì đó trên mặt anh ta, bất mãn nói, “Cậu tìm cô ta làm gì? Tôi thừa nhận, khi cô ta quay lại cứu chúng tôi, chúng tôi rất vui, nhưng sau đó chân của lớp trưởng, tay của Thầy Lưu, đều là do cô ta ——”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây