Làm xong một ca mổ dài rất mệt mỏi. Tạ Uyển Oánh ăn cơm xong liền về trường ngủ. Ngủ một giấc đến khi tỉnh dậy tự nhiên, cô chợt nhận ra mình đã học được cách “sờ cá” sau khi đến khoa thần kinh.
Bị sư huynh Tào và bác sĩ Tống “dẫn hư”.
Trước đây, cô sẽ luôn tích cực tham gia vào các công việc sau mổ dù không phải nhiệm vụ của mình, đâu như bây giờ chỉ ngủ, không ai gọi thì mặc kệ.
Thật ra sư huynh Tào và bác sĩ Tống cũng không sai. Có việc thì để người khác làm, hà tất phải làm. Không ai gọi, chứng tỏ bệnh nhân không có vấn đề gì, là chuyện tốt, nên vui mừng mới đúng.
Hôm nay được nghỉ, sư huynh không cho cô quay lại bệnh viện làm việc. Rảnh rỗi không có việc gì làm, cô lấy con vịt vàng sư huynh tặng ra, bóp vài cái, lại bóp vài cái, cạp cạp, cạp cạp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây