“Thế nhưng mà là một cô bé đáng thương.” Thường Gia Vĩ dùng dao cắt miếng bò bít tết, thấy người bạn học cũ đang nghe điện thoại lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên liền chớp mắt, bỗng dưng muốn cười.
Người máy này hình như tính toán sai rồi.
Phó Hân Hằng đặt điện thoại xuống, khó tin vào sự thật mình vừa nghe được.
Chu Tuấn Bằng gọi đến. Chu Tuấn Bằng đang ăn cơm ở căn tin bệnh viện, ngồi bàn bên cạnh Tạ Uyển Oánh nghe lén được, liền vội vàng báo cáo cho anh ta.
“Trơ mắt nhìn người thân tắt thở? Cô ấy bao nhiêu tuổi? Chắc là chuyện xảy ra lúc cô ấy còn nhỏ?” Thường Gia Vĩ suy đoán.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây