Trưởng ca trực hôm nay là bác sĩ Vương, người rất giỏi nịnh nọt, hay nói cách khác là rất khéo léo trong giao tiếp. Biểu hiện ở việc anh ta đã sớm biết ai là người nhận ca, sai học sinh đặt bệnh án của những bệnh nhân quan trọng lên bàn, nói với Tống bác sĩ: “Chỉ cần chú ý mấy ca này thôi. Những bệnh nhân khác, khi nào rảnh thì anh xem qua, hoặc là bảo học sinh xem trước cũng được.” Rồi lại ân cần hỏi: “Anh ăn cơm chưa, bác sĩ Tống? Có muốn tôi bảo họ mua cơm cho anh không?”
“Ăn rồi.” Tống Học Lâm không ngẩng đầu lên đáp, lấy đồng hồ trong túi ra xem giờ, rồi quay sang nói với các bạn học phía sau: “Các em đi xem bệnh nhân với bác sĩ Vương đi.”
Bị anh ta nhìn, sắc mặt Phan đồng học và Cảnh đồng học lại tái mét: Tống miêu này, hễ sư huynh Tào vắng mặt là lại biến thành Tống miêu vương.
Bác sĩ Vương cười cười, không để tâm.
Ở lâm sàng luôn là như vậy, ai có năng lực người đó có tiếng nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây