“Trời ạ.” Ngũ Mãn Trọng nói, “Cậu thật thâm, cậu không nói cho Tào Dũng là cậu sắp xếp cô ấy trực cùng ai sao?”
Thâm cái gì? Đừng có đổ hết tội lên đầu Tào Chiêu. Anh không “thâm” như người ngoài nghĩ.
“Không phải tôi sắp xếp.” Tào Chiêu lạnh lùng nói, kiên quyết phủ nhận.
Cấp dưới của anh, bác sĩ Trình, không biết chuyện này, chỉ làm việc theo quy trình. Bác sĩ Trình Dục Thần có thể nghĩ rằng để hai học bá ở cùng nhau sẽ có lợi cho việc trao đổi học thuật giữa hai bệnh viện, muốn xem xem sự va chạm giữa các học bá sẽ tạo ra tia lửa tri thức nào, vì vậy đã sắp xếp nhân sự trực như vậy.
“Vấn đề là cậu đã biết, cậu có nên nói cho Tào Dũng hay không?” Ngũ Mãn Trọng chỉ vào ngực anh, không tin lời phủ nhận của anh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây