“Vâng...” Tạ Uyển Oánh thừa nhận trong lòng mình sẽ hơi hoảng sợ.
“Em có gì mà hoảng?” Trương Hoa Diệu thấy biểu cảm của cô, ngửa mặt lên trời cười lớn.
Lời nói và nụ cười này của đại gia khiến Tạ Uyển Oánh ngẩn người. Cô chỉ là người bình thường, ai gặp đại gia mà chẳng hoảng sợ.
Nhìn cô như thực sự ngây thơ không biết gì. Trương Hoa Diệu tặc lưỡi, cười càng quỷ dị, như một con quỷ lộ nửa khuôn mặt dưới vực sâu.
Thân Hữu Hoán nhíu mày: Chẳng lẽ thông tin bọn họ nghe được là sai sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây