Tào Dũng bưng hai cốc trà đen vừa pha ra khỏi bếp, đi vào phòng khách. Thấy cô đang ngồi trên ghế sofa cúi đầu đọc sách, mái tóc dài xõa xuống hai bên vai mảnh mai, mặt cúi thấp chỉ lộ ra vầng trán trơn bóng.
Đặt nhẹ cốc trà lên bàn trà trước mặt cô, Tào Dũng nói: “Nghỉ ngơi một lát đi. Đừng căng thẳng như vậy.”
Bị sư huynh nhìn ra sự căng thẳng trong lòng, Tạ Uyển Oánh đặt sách xuống, vuốt tóc: “Cảm ơn sư huynh. Sư huynh vất vả rồi, thời gian qua đã chăm sóc mẹ và em trai em.”
Nghe cô nói vậy, Tào Dũng vỗ nhẹ vào vai cô: Bảo em thư giãn mà, cảm ơn anh làm gì.
Cảm nhận được hàm ý trong hành động của Tào sư huynh, Tạ Uyển Oánh cười ngượng ngùng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây