Nhìn con gái ăn cơm, Tôn Dung Phương mỉm cười hỏi: “Hôm nay con có cần quay lại bệnh viện làm việc không?”
“Không cần ạ, hôm nay con nghỉ.” Tạ Uyển Oánh nói.
“Ăn cơm xong con ngủ một giấc đi, trưa nay mẹ nấu cơm cho con. Con muốn ăn gì? Nói với mẹ, lát nữa mẹ đi chợ mua đồ ăn.” Tôn Dung Phương xoa tay, đã chuẩn bị sẵn sàng đến thủ đô làm đầu bếp cho con gái.
Nghe vậy, Ngô Lệ Toàn nhớ đến chuyện quan trọng, nói: “Mẹ nuôi, tối qua đã nói rồi, để bác sĩ Tào nấu cơm hải sản cho mẹ.”
Tào sư huynh phải nấu cơm cho mẹ cô sao? Tạ Uyển Oánh không khỏi quay đầu lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây