Chú được cử đến giám sát mình, Tào Dũng nghĩ gì?
Sau khi xem xét kỹ lưỡng bệnh án của bệnh nhân tại hiện trường, Địch Vận Thăng ngẩng đầu, bắt đầu hỏi bác sĩ điều trị chính: “Bác sĩ Tào tính toán thế nào với bệnh nhân này? Kết quả chụp CT sọ não ban đầu cho thấy không có gì bất thường, không giống như có bệnh lý thần kinh đặc biệt, anh nói xem tại sao anh lại nghĩ rằng bệnh nhân có thể đến khoa Thần kinh để điều trị bệnh về mắt.”
Một bệnh nhân về mắt mà bản thân không có triệu chứng thần kinh rõ ràng, bác sĩ Thần kinh lại nói có thể đến khoa Thần kinh để điều trị bệnh về mắt, hiện tại lại không có bằng chứng, càng khiến người ta nghi ngờ. Không trách Tiêu viện trưởng và những người khác nghe xong lo lắng, sợ bác sĩ Hồ bị điều trị sai.
Người này quả nhiên là được phái đến để gây khó dễ cho Quốc Hiệp. Lữ phó chủ nhiệm vội vàng chen vào: “Địch chủ nhiệm, anh rất hiểu con người của Tào bác sĩ, anh nghĩ cậu ấy có thể điều trị bừa bãi cho bệnh nhân sao?” Nói xong, ông ta liếc nhìn Tào Dũng, ý bảo đừng lo, nếu có điều gì khó nói trước mặt chú mình, ông ta sẽ ra mặt ngăn cản.
“Không vấn đề gì.” Tào Dũng nói, giọng điệu rất bình tĩnh, chắc chắn, “Địch chủ nhiệm cứ việc hỏi. Tôi sẽ giải đáp từng câu một.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây