“Thôi nào, đừng tranh việc với người ta.” Khương Minh Châu cười nói với cô.
Sau khi tiêm xong, Ngô Lệ Toàn thoải mái hơn một chút nhưng cũng hơi mệt, dựa vào giường ngủ. Tạ Uyển Oánh kéo chăn cho cô, Khương Minh Châu cũng giúp kéo chăn, hỏi cô: “Bọn họ nói em bị thương?”
“Không sao, tay chỉ bị trầy da một chút.” Tạ Uyển Oánh nói.
“Em lại đây.”
Xong rồi, câu này là sư huynh lên tiếng. Tạ Uyển Oánh hơi đổ mồ hôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây