Nhìn thấy mặt bệnh nhân, Phan Thế Hoa “A” lên một tiếng, nói: “Là cậu ta.”
“Cậu quen cậu ta à?” Mấy người khác hỏi.
“Cậu ta là bạn học cấp ba của mình, hình như tên là Trần Thành Nhiên.” Phan Thế Hoa nói.
Bệnh nhân dường như cũng nhận ra Phan Thế Hoa, khuôn mặt tái nhợt ửng đỏ vì phấn khích, ánh mắt vô hồn lóe lên hai tia sáng, nói với người bạn học bác sĩ: “Là cậu sao. Phan Thế Hoa, cậu thật sự làm bác sĩ à?”
“Ừ.” Khuôn mặt thư sinh của Phan Thế Hoa hơi ngại ngùng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây