Diệp Tiểu Cầm há miệng, không biết nên thanh minh cho bản thân thế nào.
“Nỗ lực làm việc mà sống cho thật tốt.” Dứt lời, Diệp Chiêu xoay người bước nhanh ra ngoài.
Diệp Chiêu lạnh lùng rời đi, dứt khoát như cách cô rời nhà họ Diệp ở Uyển Thành năm xưa vậy.
Diệp Tiểu Cầm chỉ có thể sững sờ đứng đó nhìn bóng lưng chị mình ngày một xa dần.
Diệp Chiêu vừa từ trên lầu bước xuống đã nghe thấy giọng nói non nớt của Miêu Miêu: “Mẹ, mẹ ơi nhanh lên đi! Con muốn… con muốn ra ngoài chơi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây