Diệp Chiêu hơi chần chờ một chút, làm bộ không hiểu: “Chú Tô, chú chắc chắn là không muốn báo cảnh sát chứ?”
“Con nghe chú, làm ầm ĩ lên, nếu đến tai khách hàng, ít nhiều cũng sẽ có ảnh hưởng đến họ, sau này khách hàng sẽ không còn tin tưởng chúng ta nữa.”
Diệp Chiêu khẽ mỉm cười, cô gật gật đầu: “Việc này chú Tô là người có kinh nghiệm, cháu nghe chú.”
Diệp Chiêu thốt ra lời này, sợi dây căng thẳng trong lòng Tô Ứng Dân tức khắc nới lỏng, điều này chứng tỏ Diệp Chiêu không định khai đao với ông ta.
“Nhưng mà…” Diệp Chiêu cố ý tỏ ra do dự.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây