Cô cũng không muốn làm Quách Hứa Ngôn khó xử, vì vậy mỉm cười lễ phép: “Cảm ơn bà, cảm ơn cô.”
Mở hộp trang sức ra, bên trong có một sợi dây chuyền phỉ thúy tinh xảo, Diệp Chiêu không hiểu về trang sức nhưng có thể nhận ra món quà này rất đắt tiền.
“Đắt quá, cháu không thể nhận đâu.”
Bà cụ Lạc nắm tay cô, không ai có thể đoán được bà thích Diệp Chiêu thật lòng hay chỉ là khách sáo.
Bà cười nói: “Đây là tấm lòng của bà nội, mau nhận đi, cháu mà không nhận thì cô của cháu sẽ khóc đấy. Chúng ta không thể để cô cháu đi uổng công chuyến này được, đúng không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây