Quách Hứa Ngôn bịt tai, đạo lý gì bà ta cũng biết, nhưng bà ta không thể làm được.
Bà cụ Quách vỗ nhẹ cánh tay Quách Hứa Ngôn, tức giận đến phát khóc: “Nghiệt chướng gì vậy trời ơi! Đều tại từ nhỏ bố mẹ đã chiều hư con!”
“Mẹ đừng nói cho bố con.”
“Yên tâm đi, tạm thời mẹ sẽ không nói cho ông ấy biết. Mẹ vẫn chưa muốn chọc cho bố con tức chết. Nhưng con không thể cứ vậy mà không thay đổi.”
“Mẹ, mẹ có thể ra ngoài trước được không? Con muốn ở một mình, con xin mẹ.” Quách Hứa Ngôn cầu xin.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây