“Đúng vậy, tôi không phải người tốt, tôi thừa nhận, nhưng tôi sẽ không giả nhân giả nghĩa như ông!”
“Được, bà không giả nhân giả nghĩa, bây giờ bà đến Hương Cảng đối mặt với Quách Hứa Ngôn, nó rõ chuyện năm đó đi, bà dám không?”
“Có gì mà không dám? Quách Hứa Ngôn thì có gì tốt chứ? Không phải là đồ vô trách nhiệm sao?”
“Bà dám cái con khỉ! Vừa giáp mặt là bà đã sợ hãi rồi!”
Tô Ứng Dân ném cuốn sách vào hộp các tông: “Mùng hai Tết đã gây chuyện cãi cọ, tôi thấy bà rảnh quá nên thả rắm đúng không!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây