Diệp Chiêu nhìn chằm chằm cô ta, nói:
“Thực ra việc cô có vụng trộm với người ta hay không, đứa bé ra đời là của ai đều chẳng hề liên quan tới tôi. Tôi có thể mắt nhắm mắt mở bỏ qua với điều kiện là cô đừng chọc vào tôi!”
Cao Nguyệt Nguyệt cúi đầu không nói lời nào.
Chỉ có mẹ cô ta là vẫn muốn giãy tiếp, bà ta mắng:
“Chẳng cho đồng nào còn báo cảnh sát? Cô là con người sao? Con gái tôi phí công theo cha cô ư? Tư bản đấy à?!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây