Cậu xoay người xuyên qua sảnh ngoài lên lầu, ở cửa gặp được dì Phùng cầm theo cái giữ ấm, từ bên ngoài trở về.
“Cậu chủ! Cậu về lúc nào sao không cho tôi biết? Nếu không phải chị Hồng gọi điện thoại cho tôi, tôi cũng không biết cậu đã về. Cậu ăn sáng chưa? Tôi làm gà gạo nếp, vẫn còn nóng đó.”
Dì Phùng là bảo mẫu từ nhỏ của Tăng Tường, Tăng Tường ở đâu bà ấy ở đó, lúc Tăng Tường không có nhà, hầu hết thời gian bà đều ở nhà cô chủ.
Ở trong nhà này, bà ấy cũng là hầu gái duy nhất dám đối nghịch với Chung Lỵ Ni.
Tăng Tường cười nói: “Vậy cháu ăn một chút, cháu lên lầu ăn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây