Bên ngoài nổi gió như thể trời sắp mưa, Diệp Chiêu đóng cửa sổ phòng khách lại.
“Bán được bảy tám trăm đến hơn nghìn một mét vuông đất thổ cư thì khối người đã muốn đổ xô đến cướp rồi. Thím bán giá một trăm ba mươi còn chẳng bán được, tại sao? Vì vị trí địa lý khác nhau đó. Vị trí mới là điều quan trọng.”
Thím Kiều đáp: “Thím biết chứ!”
“Thím biết là tốt. Mảnh đất của thím không khác khu bãi đổ rác bao nhiêu. Chỗ đổ rác không di dời thì mảnh đất của thím coi như vô dụng.
Bên xã bán bãi đổ rác với giá sáu mươi lăm một mét vuông mà thím bán giá một trăm ba mươi, đắt gấp đôi, sao bạn cháu chịu mua cho được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây