Tăng Tiểu Thiên xem thường bảo:
“Thoải mái vì có người dạy kèm đó. Chỉ cần anh Tường trở lại là tôi có thể nhìn thấy hai người họ qua cửa sổ, một người đang làm bài tập, một người ngồi chơi.”
A Văn nghe vậy không khỏi mỉm cười: “Tiểu Chiêu ở trường cũng hay ngồi chơi, giáo viên nhìn thấy chỉ nhắm mắt cho qua.”
“Ai bảo thành tích của chị ấy tốt!” Tăng Tiểu Thiên tìm bút đổi nhạc phổ: “Anh Tường này, chừng nào anh thi đại học?”
“Tháng năm năm sau.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây