Bạch Vận Liên nhíu mày: “Chị biết làm thế nào? Buộc garo rồi, chẳng lẽ còn phải tháo ra?”
Bạch Vận Bình bây giờ không dám hiến kế bậy cho chị gái.
Bà ta không dễ gì mới được trở về xưởng làm, mất việc một lần bà ta mới biết công việc quan trọng với mình như thế nào. Bà ta không dám làm liều, ngộ nhỡ lại bị đuổi ra ngoài.
“Thế thì chị cứ nhịn, lùi một bước để tiến hai bước, chấp nhận con tình nhân Cao Nguyệt Nguyệt này, chỉ sợ nó làm lớn, chị lại thiệt.”
“Em câm miệng.” Bạch Vận Liên liếc xéo em gái mình, một lát sau mới nói: “Chị muốn để Bạch Lộ mang họ Diệp.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây