Diệp Chiêu cười lạnh một tiếng.
Nếu lão Mạch thực sự nhận thầu công trình này, sau khi thương lượng còn đòi thêm tiền của cô, vậy đó hẳn là khởi đầu của chuỗi ngày sầu thảm sau này.
Lão Khai làm sao có thể biết được những chuyện như vậy, trong mắt ông ta, tương lai của lão Mạch thật sự là một miếng bánh ngon:
“Bây giờ ông ấy đang rất sốt ruột, chờ ông ấy thầu được công trình này rồi, có thể thật sự có nhiều tiền hơn những người như chúng ta. Cháu nghĩ mà xem, chúng ta không cần phải đắc tội người như vậy, có phải không?”
“Bản lĩnh này không phải cháu học được từ chính chú sao, chính chú thua cược 500 tệ với ông ta, chú còn chẳng thèm trả, chú cũng không sợ đắc tội ông ta, vậy cháu còn phải sợ làm gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây