Diệp Chiêu mỉm cười: “Cảm ơn chú Khai.”
Nê Mãnh không ngờ bản thân tùy tiện đến đây lại gián tiếp thúc đẩy một mối làm ăn lớn, hắn đã giúp lão Khai bán được mảnh đất năm xưa.
“Hiếm gặp dịp, mời đến nhà chúng tôi xơi nước.”
Lão Khai nào có tâm trạng uống trà, ông ta phải về suy nghĩ các điều khoản trong hợp đồng, tránh phát sinh sự cố ngoài ý muốn.
Nói chuyện thêm chốc lát, lão Khai vui vẻ đạp xe rời đi. Diệp Chiêu hứa hẹn sẽ đến văn phòng tìm ông ta sau khi tan học.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây