Bạch Vận Liên bỏ cá vào thùng bếp, rửa tay cầm đĩa cùng dao gọt hoa quả đi ra:
“Buôn bán không phải dễ dàng như vậy, hiện tại cũng không thiếu sinh hoạt phí, em ở nhà nghỉ ngơi thêm vài ngày rồi nói sau.”
“Anh rể nói như thế nào? Chúng ta sẽ quay lại sau chứ?”
Bạch Vận Bình xưng hô với Diệp Định Quốc thường là theo tâm trạng, có đôi khi gọi là ông chủ, có đôi khi gọi thẳng Diệp Định Quốc, muốn dỗ chị vui vẻ thì gọi anh rể.
Bạch Vận Liên ngồi bên cạnh em gái, cầm lấy quả lê trên bàn, bắt đầu gọt vỏ: “Ông ấy hiện tại cái gì cũng không nói với chị, chị cảm thấy gần đây ông ấy thay đổi rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây