“Anh không làm chuyện trái với lương tâm, sao lại bị dọa?” Diệp Chiêu cũng không muốn lãng phí nước bọt với gã ta: “Nói đi, một mảnh ruộng này đều bị anh thả độc rồi sao?”
“Cô nói cái gì, sao tôi nghe không hiểu…” Gã ta còn chưa dứt lời đã bị Tăng Tường quăng xuống đất đánh, đánh gã ta đến nỗi mắt thấy sao Kim, nhấc tay đầu hàng: “Tôi nói! Tôi nói! Tôi thả ở mảnh thứ nhất bên phải, mảnh thứ hai còn chưa kịp tới đã bị các người bắt được.”
Tổn thất hai mảnh ruộng gừng.
Diệp Chiêu thấp giọng hỏi gã: “Hai ngày này, chỗ khác anh đều thả xong rồi phải không?”
“Không có, thật sự không có. Nghe nói các người thu hoạch sớm nên tôi tới nơi này trước.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây