Hoàng Lương Đống thất vọng mà lắc lắc đầu: “Tôi có ý tốt giúp các người đẩy mạnh tiêu thụ ra ngoài, các người tự ngẫm lại đi, mỗi năm hàng của mấy người đều bị ép đến tận cuối cùng mới có thể bán đi, năm trước 5 hào còn không bán được, năm nay đã lên tận 7 hào 5 xu, bà chủ Tăng là người tốt, còn thêm cho các người 1 hào. Hiện tại giá gừng bên ngoài đã sớm hạ xuống, gừng của người ta còn tốt hơn của các người bao nhiêu lần, tôi chỉ dùng 7 hào là có thể mua được.”
Mấy hộ trồng gừng nói: “Chúng tôi đã hỏi thăm rồi, không có khả năng 7 hào, các người còn muốn thu hoạch sớm, không thể nào có cái giá này đâu.”
Dì Xảo tức giận đến nỗi muốn rút đao: “Các người chính là thấy chúng tôi đã trả tiền cọc, nên cho rằng chúng tôi bắt buộc phải lấy gừng của các người, có phải hay không? Làm người đừng có quá đáng như vậy!”
Hoàng Lương Đống còn muốn thử hòa giải, nhưng mấy hộ trồng gừng cắn chết phải định giá 8 hào, không cho được con số này không thu hoạch.
Hoàng Lương Đống đành phải kéo dì Xảo cùng Diệp Chiêu sang một bên nhỏ giọng thương lượng, nếu thu hoạch trước một khoảng thời gian dài như vậy, những thôn khác bên ngoài khẳng định cũng muốn từ 8 hào trở lên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây