“Đã đặt cọc mua hàng của thôn Trương Gia rồi, có thế nào cháu cũng phải thu lại một ít, nếu không sẽ bị lỗ đấy.” Dì Xảo thở dài: “Dì nghĩ sáu tháng cuối năm này mình sẽ không đánh mạt chược nữa, mà là đi mở quầy bán gừng với cháu mất.”
Diệp Chiêu không nhịn được cười: “Không đến nỗi, chúng ta sẽ kiếm thật nhiều tiền.”
“Cháu còn cười à, cha cháu giàu có nên cháu mới không sợ mất tiền, đúng không?”
“Liên quan gì đến cha cháu chứ? Cháu mất tiền, ông ấy sẽ không quan tâm đến cháu sống chết như nào đâu.” Diệp Chiêu lẩm bẩm nói: “Cháu sẽ không mất tiền.”
“Được rồi, được rồi! Chúng ta không lỗ vốn, chúng ta phải kiếm nhiều tiền.” Nói xong, dì Xảo lại tiếp tục nói: “Bảo bà Anh Béo và người Câm dựng quầy hàng, để bọn họ có thể vận động một chút.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây