Diệp Chiêu cấu chặt đầu ngón tay, cô đang cố gắng kiềm chế, tự nhủ không được hành động. Dì Xảo cũng giống như cô.
“Mẹ nó, thật sự không phải người.” Bên cạnh truyền đến tiếng chửi rủa.
Diệp Chiêu ngoái đầu nhìn, phát hiện Hoàng Lương Đống cũng đang tức đỏ cả mắt.
Ba người ngồi trong góc, tôi nhìn ông, ông nhìn tôi, dường như trong lòng đều có chủ ý.
Bữa tối hôm nay thật sự không nuốt trôi, ba người họ chưa ăn gì nhưng vẫn xin đi trước, Hoàng Lương Đống lái chiếc máy cày đưa họ về thị trấn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây