Phùng Chí Viễn: “Em nghe ai nói đấy?”
Cao Nguyệt Nguyệt: “Mấy ngày trước đã có người bàn tán rồi, nói là các anh lén phát thông báo bổ sung tài liệu, dán thông báo ở nơi hang cùng ngõ hẹp, chính là để không cho người ta nhìn thấy, rồi các anh tự sắp xếp đấu thầu khép kín. Phải không?”
Phùng Chí Viễn căng thẳng: “Mấy người đừng có lan truyền những lời đấy. Chuyện này không liên quan gì đến anh, lãnh đạo bảo anh làm gì thì anh làm nấy, kẻ phát tài cũng chẳng phải anh, lãnh đạo ăn thịt thì anh chỉ cần uống nước canh thôi cũng được rồi.”
Cao Nguyệt Nguyệt quả là người thông minh, cô nắm bắt chuẩn xác thông tin: “Lãnh đạo của anh rốt cuộc là ai? Giám đốc Bạch hay là chủ nhiệm Trương?”
Bạch Vận Bình nghe vậy thì mềm nhũn cả chân, trong lòng chỉ thầm nói: “Xong rồi! Xong rồi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây