Diệp Chiêu không muốn giải thích với ông ấy về giới hạn thời đại, chỉ nhún vai, gật đầu cười.
Có thể Tô Ứng Dân đang muốn đánh trống lảng, lại nói: “Cháu biết nhà máy sản xuất của chúng ta kiếm được bao nhiêu tiền một năm không?”
“Có thể kiếm được bao nhiêu ạ?”
“Nói cháu cũng không hiểu, tóm lại là rất nhiều, nửa đời sau của cháu cũng không tiêu hết.”
Diệp Chiêu cười: “Mỗi năm cha cháu về Uyển Thành đều ở nhà bác Hai cháu, nếu thật sự có tiền như vậy, ông ấy nên ở trong khách sạn tốt nhất mới phải.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây