“Em cũng không thích, anh ấy còn không bằng anh em. Mặc dù anh em hơi to béo nhưng tỏa sáng, trông anh ấy có vẻ sáng lạn. Nào giống A Văn kia, giống như cả thế giới thiếu nợ anh ta ấy.”
Mỗi người có một tính cách khác nhau, Diệp Chiêu không muốn bàn luận ai tốt ai không tốt, dù sao cũng không liên quan gì đến cô. Cô hỏi: “Sao đột nhiên em hỏi chuyện này?”
“Tăng Tiểu Linh lớp chị đấy, đồn đại khắp nói nói chị vì quyến rũ A Văn, không biết chơi nhạc cụ cũng cứng rắn chen chân vào ban nhạc. Còn nói, chị xem trọng A Văn là để chọc tức Bạch Lộ. Bọn họ nói Bạch Lộ thích anh A Văn.”
Bây giờ Diệp Chiêu rất hiếm khi đến trường, cô càng không muốn đấu trí đấu mưu với những “Học sinh tiểu học” kia, rất nhàm chán.
“Mặc kệ bọn họ đi, dù sao người tức giận không phải là chị, là Bạch Lộ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây