Sau khi thấy ông lão bán hàng rời khỏi, Diệp Chiêu bước qua chào hỏi. Bà Lương nói hôm qua vẫn chờ cô đến tám chín giờ, kết quả cô không đến. Nói gần nói xa là có ý muốn tăng giá.
Diệp Chiêu biết đối phương đã tìm được ảnh chụp, cô không ngốc, biết ảnh chụp của bà Lương ngoài cô ra không ai mua cả, sao có thể tăng giá được.
Hai bên cò kè mặc cả, cuối cùng vẫn dựa vào cuộc trò chuyện lần trước, trả bốn mươi tệ.
“Ôi trời cô nhóc này, lanh lợi thật!” Bà Lương vào nhà lấy hai tấm ảnh chụp ra: “Trước kia chồng tôi cất giữ rất nhiều ảnh của nhóm thanh niên trí thức bọn họ, đáng tiếc bị ẩm hư mất, chỉ còn hai tấm này nhìn được. Cô xem có phải tấm cô muốn không?”
Hai tấm ảnh đều là hình cũ trắng đen, mặc dù bên ngoài ẩm có vết mốc nhưng vẫn có thể thấy rõ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây