Tiểu Chiêu biết rất nhiều chuyện xưa về việc phấn đấu của thế hệ cũ, chỉ cần cố gắng và kiên trì, không bỏ dở nửa chừng, cẩn thận gan dạ thì cuối cùng có thể đạt được thành tựu không tệ. Cô xem trọng Lý Thụy Hương: “Cậu làm được, tớ tin cậu, can đảm lên.”
“Tiểu Chiêu cậu tốt quá. Ôi, tớ còn một giờ làm việc nữa, giữa trưa cậu rảnh không, tớ mời cậu ra ngoài ăn cơm.”
Diệp Chiêu chỉ quầng thâm mắt của mình: “Tớ muốn về nhà ngủ, trưa mai được không?”
“Trưa mai được, tớ đi đâu tìm cậu?”
Diệp Chiêu đưa địa chỉ cho Lý Thụy Hương, sau khi hai người tạm biệt Tăng Tường mới lái xe máy qua.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây