“Chị cả.” Hai mắt Diệp Tiểu Cầm sưng đỏ, đầu tóc cũng rối tung, bộ dạng đáng thương, xấu hổ, sợ hãi cúi đầu trốn sang một bên.
Diệp Chiêu không để ý đến cô bé, đi vào nhìn xung quanh một lượt, trên bàn bày đầy đồ lặt vặt, trên đó còn sót lại mì xào ăn thừa, trên chiếc ghế bên cạnh giường có một túi hành lý. Diệp Chiêu vội vàng mở túi ra lục lọi, tìm kiếm hai lần cũng không thể tìm thấy cuộn băng.
Cô hỏi Diệp Tiểu Cầm: “Ngoại trừ cái này ra, còn có cái túi khác nữa không?”
Diệp Tiểu Cầm ngơ ngác lắc đầu, tỏ ý không biết.
Diệp Chiêu lục ngăn kéo, khăn trải giường, chăn bông, gối đều không có.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây