Nói xong, Diệp Chiêu vươn tay, xắn ống tay áo lên, trên khuỷu tay có một vết sẹo lớn:
“Lúc chín tuổi cháu có vết sẹo này, cũng là do người bác hai nói yêu thương cháu gây ra, bởi vì bà ta gọi cháu, cháu đáp lại hơi chậm, bị bà ta cầm bình thủy đập vào người, bỏng hết một mảng da.”
“Không… không phải đâu…” Trịnh Thu Hà há to miệng giải thích.
Lời nói của Diệp Chiêu nửa thật nửa giả, nhất thời bà ta không biết nên biện bạch như thế nào, dù sao thì đúng là bà ta đã ngược đãi cô.
Tất cả những người có mặt đều sững sờ, những người phụ nữ ở đây đều có con cái, ai có thể chịu được việc mấy đứa trẻ bị ngược đãi chứ?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây