Trịnh Thu Hà cười nói: “Cho dù bà đưa đáp án cho nó chép thì cũng không giành được hạng nhất đâu.”
“Các người là người thân mà lại không hi vọng người ta tốt lên sao?”
“Chính vì tôi muốn nó sống tốt nên mới đến đón nó đấy chứ. Nếu không vào trạm lương thực, bỏ qua cơ hội lần này bà nói xem, sau này nó có thể dựa vào cái gì chứ?”
Dì Xảo giận quá hóa cười: “Dựa vào cái gì? Dựa vào chính nó chứ sao! Tăng Nhị Xảo tôi có niềm tin với con bé, sau này Diệp Chiêu nhất định rất có năng lực.”
“Có cái rắm, nó thật sự không có khiếu học hành.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây