Phàn Kỳ mang dáng vẻ mình rất thông minh, anh có muốn khen tôi không.
Thấy bộ dáng ngây thơ mà đắc ý của cô, Trần Chí Khiêm chỉ có thể nhớ đến chuyện đêm hôm trước cô đạp anh một cước, liên hệ với tướng ngủ cực kỳ xấu của Phàn Kỳ, hoàn toàn không giống Phàn Kỳ của kiếp trước.
Anh cúi đầu nhìn miếng thịt được cắt rất tùy tiện ở trong bát, miếng thịt vịt lớn nhỏ không đều.
Trần Chí Khiêm gắp miếng thịt vịt lên, cắn một miếng, mặn nhạt vừa miệng, không thấy chút tanh nồng nào cả: “Món thịt vịt này, mùi vị không tệ.
Phàn Kỳ nghe thấy lời này: “Anh cũng thích sao! Lần sau tôi lại...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây