“Mẹ tôi là bạn đời của ba tôi, ba tôi sẽ tự hào vì thành tựu của vợ mình, cho nên mẹ tôi tuyệt đối không phải người phụ thuộc vào chồng. Mỗi người đều có thành tựu riêng ở các lĩnh vực khác nhau. Khi ở nhà, lúc mẹ tôi giặt quần áo, ba tôi sẽ nấu cơm, lúc mẹ tôi quét nhà, ba tôi sẽ rửa chén." Trần Chí Khiêm mang theo nụ cười mỉm trên khuôn mặt, nhìn về phía Phàn Kỳ: "Mưa dầm thấm đất, đương nhiên tôi thấy quan hệ vợ chồng như vậy mới là hoàn hảo nhất."
Trần Chí Khiêm ôm Phàn Kỳ lên xe, Phàn Kỳ lên xe xong thì véo tai chồng: "Nói thật đi, hôm nay anh về có phải vì biết bọn họ làm khó em không?"
"Đời trước, sau này Mạc Thiển Thiển cũng nhận được giải, rõ ràng là nhờ thực lực lấy được nhưng ở lễ trao giải lại bị chị Lan đó cùng một nghệ sĩ nam khác trêu chọc, họ trêu chọc Mạc Thiển Thiển nói là cô ấy ở phim trường rất nghe lời, rất phóng túng, cái gì cũng hi sinh được. Nhưng tôi nghĩ với thân phận của em hiện tại bọn họ hẳn cũng không dám làm gì em. Hơn nữa, cái miệng nhỏ này của em không chịu thiệt ai bao giờ. Anh biết là không cần trở về nhưng nghĩ lại vẫn muốn quay lại một chuyến mới được."
Vấn đề nhỏ như thế cũng có thể làm anh rối rắm? Ngồi máy bay năm tiếng để trở về?
Có điều phần quan tâm này cô nhận, Phàn Kỳ hôn lên mặt anh: "Chồng đúng là nhất, rất rất là thích anh luôn đó!"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây