Cô ta lắc đầu nói rằng phu nhân của các đại gia tộc sẽ không giống như vậy, nếu chỉ làm vợ lẻ thì trước khi kết hôn cô ta đã quen bao nhiêu người cũng chẳng có ai quan tâm, nhưng là vợ cả thì không thể được, sau này cô ta sẽ rất khổ sở.
Khi đó Phùng Học Minh cho rằng Hứa Diệu Nhi bị thần kinh nên khi chia tay cô ta, anh ta cảm thấy mình thật may mắn vì không còn dính dáng tới người phụ nữ vừa ngu xuẩn vừa điên rồ lại còn nặng tư tưởng phong kiến này.
Nhưng mà hôm nay, tên Chu Vạn Hiền kia lại đứng trước mặt mọi người lăng mạ Diệu Nhi. Anh ta thì có gì tốt chứ? Cũng chỉ là một tên bất tài vô dụng, chẳng qua may mắn đầu thai nhằm chỗ tốt mà thôi. Lúc này Phùng Học Minh mới ngộ ra được, thì ra cũng còn có người mặc dù bản thân đã thối nát nhưng vẫn yêu cầu nửa kia của mình phải còn trong trắng.
Ngồi ở nhà một lúc lâu, anh ta muốn gọi cho Diệu Nhi nói rằng mình đã hối hận rồi nhưng cuối cùng vẫn không gọi. Phùng Học Minh gọi cho Liêu Nhã Triết, định hẹn anh ta ra ngoài ăn chút gì đó nhưng Liêu Nhã Triết lại không có nhà. Phùng Học Minh đành đi một mình, anh ta nhớ trước đây mình và Liêu Nhã Triết thường tới một quán ăn có món ốc xào rất ngon.
Đi đến đoạn đường rẽ, anh ta nhìn thấy Hứa Diệu Nhi đang ngồi cùng Liêu Nhã Triết, cô ta ăn mặc rất chỉn chu, tóc tai gọn gàng thế mà lại mút ngón tay trong quán ăn lề đường.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây