Ăn cơm tối xong, Phàn Kỳ cùng Trần Chí Khiêm ngồi trên sô pha xem TV.
Mợ cầm đôi dép lê có chút ngượng ngùng đi đến: “Mợ ở bên cậu các cháu cũng không có chuyện gì làm. Các cháu mua cho nhiều quần áo mới, những bộ quần áo cũ không còn dùng. Mợ định lấy kim chỉ làm mấy cái giày vải nhưng nghĩ các cháu có lẽ không cần nên làm cái dép lê. Nếu không làm gì thì cũng bỏ đi."
Phàn Kỳ nhận lấy, ở Cảng Thành giày và quần áo chắc chắn không thiếu, chỉ là loại dép lê đế giày này lại là một phần tâm ý. Cô đeo thử: “May là vừa chân, bây giờ cháu sẽ thay luôn."
Mợ lại nói: “Cái này không đáng tiền, nếu cháu thích mợ có thể làm thêm."
Phàn Kỳ đáp: “Cháu thích lắm mợ, nhưng làm giày thực sự rất hại mắt nên mợ đừng nên làm nữa."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây