Biết Hứa Diệu Nhi nghe được nên anh không muốn để Phàn Kỳ nói ra những lời vớ vẩn, anh ta nói: "Nếu không cái đầu cô, Học Minh đang theo đuổi Diệu Nhi, nếu trước kia chẳng qua là giúp Diệu Nhi, không có tình cảm thì trong lòng tôi cũng không áy náy như vậy, nhưng hiện tại tôi thật lòng thích Diệu Nhi lại không thể từ bỏ Học Minh nên đành nhường để cậu ấy hết giận."
Diệu Nhi cúi đầu trên mặt kính như muốn khóc, anh chưa kịp nhìn kĩ thì Phàn Kỳ kéo anh ta lại nói: "Chà chà chà, vậy thôi sao? Phùng Học Minh chưa đủ tàn nhẫn nha!"
"Chưa đủ tàn nhẫn ư, cô còn muốn thế nào?"
Liêu Nhã Triết đã nghiêng sang bên đây nên không thể làm bộ như chưa phát hiện ra Diệu Nhi, anh ta kêu lên: "Diệu Nhi!"
Hứa Diệu Nhi bước vào nhìn chằm chằm khuôn mặt anh ta, cô ta có chút đau lòng hốc mắt đỏ cả lên, vì không muốn cho người khác thấy nên cúi thấp đầu, vừa vặn đối mặt với tờ báo kia.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây