Nhớ tới giọng điệu của mình lúc sáng, Lưu Tương Niên chột dạ: "Ba nhìn thấy tin tức trên báo, lập tức mất khống chế, gọi điện thoại nói bà ấy hai câu."
Lưu Xảo Yên từ nhỏ đã thấy cách ba mẹ của bà ta chung sống thường ngày, mẹ của bà ta ở trước mặt ba bà ta luôn thuận theo tuyệt đối, mọi chuyện đều nghe ba bà ta, mà ba bà ta tức giận lên sẽ mắng mẹ của bà ta, sẽ bảo bà ấy cút ra khỏi Phồn Viên, mẹ của bà ta cũng chỉ có thể lau nước mắt.
Sau này, bà ta hiểu chuyện rồi, mẹ của bà ta nói: "Muốn phú quý của hào môn, phải chuẩn bị sẵn sàng ngậm đắng nuốt cay."
Lưu Xảo Yên nghĩ lại đời này của mẹ bà ta, cả đời này của bà ấy, càng thêm oán hận: "Ngài trông thấy báo chí, ngài chỉ biết là mẹ tôi khiến ông mất mặt, lại không nghĩ tới TV và báo chí ầm ĩ lớn như vậy, mẹ tôi khó chịu cỡ nào sao?"
"Ba..." Lưu Tương Niên quả thực không nghĩ tới, dường như từ trước tới giờ, ông ta đều chưa từng cân nhắc tới cảm nhận của Ngô Mỹ Vân.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây