“Anh nhớ em rồi. Lâm Ích Hòa ôm lấy Nhạc Vận Vy, đẩy cửa vào trong phòng, ném cô ta lên trên giường. Anh ta rất nhanh đã cởi bỏ xong quần áo, Nhạc Vận Vy những lúc như vậy trước đây thường hay chủ động, không giống như bây giờ nằm trên giường nhìn Lâm Ích Hòa không mặn không nhạt.
“Anh đến chỗ tôi để làm cái gì, cứ nói thẳng ra là được rồi. Nhạc Vận Vy nói: “Không phải anh đã nói với người kia rồi sao? Nói nhìn thấy tôi phát chán rồi.
“Sao có thể như vậy được, sao nói thế được chứ? Lâm Ích Hòa ôm Nhạc Vận Vy vào lòng: “Em không phải luôn muốn đăng ký kết hôn cùng anh sao? Em giúp anh làm một việc, sau đó chúng ta sẽ đi đăng ký.
“Giúp việc gì?
Lâm Ích Hòa nói với cô ta: “Không phải em vẫn luôn hận Chu Nhã Lan sao? Hận cô ta không cho em danh phận kia. Em cũng biết gần đây cô ta đến thế giới đồ chơi, ngày nào cũng trêu đùa anh. Cô ta chính là muốn thấy anh biết mình sai rồi, phải cúi đầu xin lỗi cô ta và cầu xin cô ta phục hôn. Bây giờ anh cũng rất hận Chu Nhã Lan, cô ta làm như vậy quá là không nghĩ đến tình nghĩa xưa cũ rồi. Em hãy loại trừ cô ta giống như loại trừ Phương Gia Mẫn đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây