Đây là trọng điểm sao? Phàn Kỳ hỏi: “Cho nên anh yên tâm mà chấp nhận, thân thể em gái anh bị một linh hồn xa lạ chiếm lấy, sau đó anh còn phát hiện tích cách của cô ấy cùng mình rất hợp nhau, nên thích cô ấy.
“Đúng vậy, tôi đã nhiều lần nghi ngờ thế giới hiện tại là do ảo giác của chính tôi tạo nên, nhưng mà em lại sống động, tươi mới, có cá tính, không giống như những gì có thể tưởng tượng ra được. Trần Chí Khiêm nói với cô suy nghĩ của chính mình.
Phàn Kỳ không hiểu, Trần Chí khiêm là thiếu niên hai mươi mấy tuổi đầu, cho dù nhà họ Trần kia có mấy năm gian nam, gian khổ cũng chỉ có ba mẹ Trần gánh vác, mặc dù hai vợ chồng ông bà cũng trải qua nhiều trắc trở, hai người họ vẫn lạc quan, lần trước ba mẹ Trần tới chơi, cô có thể cảm nhận được ba mẹ anh thật sự hạnh phúc. Trong trí nhớ nguyên chủ, Trần Chí Khiêm lớn lên ở nhà họ Phàn, nhà họ Phàn xem anh như con ruột, sống trong niên đại vật chất không giàu có phong phú, người lớn có gì ăn, uống cũng đều nhường thêm cho bọn nhỏ. Cuộc sống cũng không khổ lắm! Lời này anh nói liền thấy được sự kỳ lạ, anh lớn lên trong bầu không khí của một gia đình như vậy, tại sao lại nói bị bị ảo tưởng?
Trần Chí Khiêm dừng xe: “Chúng ta vào nhà rồi nói chuyện! Chuyện nói ra rất dài.
Phàn Kỳ mang theo một bụng câu hỏi đi theo anh vào cửa, Trần Chí Khiêm do dự nhìn cô nói: “Nếu em từ thế giới khác đến đây, tôi nghĩ em sẽ không cảm thấy kỳ lại đối với việc trọng sinh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây