Cho đến khi môi anh rơi xuống miệng cô, môi anh mang theo nước mắt của cô, chỉ là chạm vào nhẹ nhàng một cái, anh buông cô ra, Phàn Kỳ mở to hai mắt mê mang, miệng khẽ nhếch, vẻ mặt kinh ngạc.
Anh ôm lấy cô nói ở bên tai cô: “Em biết em xấu ở chỗ nào không?
“Em xấu? Phàn Kỳ khó hiểu.
Trần Chí Khiêm ấn đầu mũi của cô: "Em xấu mà không tự biết, anh thích em như vậy, em lại nhắc đến ly hôn."
Phàn Kỳ ngửa đầu, anh không giúp cô lau sạch nước mắt, trên mặt vẫn còn ướt, khóe miệng cong lên: "Anh nói cái gì?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây