Nghe Mạc tiên sinh nói, căn này chính thức bán là vào đầu tháng sau, đến lúc đó cậu cả làm phẫu thuật lấy tiền ra trước, mấy ngày nay thị trường chứng khoán tăng mạnh, hẳn là còn có thể kiếm một chút, lấy ra trả tiền, đoán chừng ít nhất còn có thể dư lại mười mấy hai mươi vạn đi? Dù sao cũng là tiền mà? Đến lúc đó lại kiếm.
Cô hạ quyết tâm mua căn nhỏ nhất này.
Chu Nhã Lan không nghĩ như vậy: "Kỳ Kỳ, nếu là ở một mình, kỳ thật vẫn phải mua lớn một chút. Lấy bản lĩnh của cô và Chí Khiêm, về sau khẳng định sẽ mua nhà riêng, nhưng cả ngày chuyển nhà cũng không tiện, căn hộ này nói như thế nào cũng chỉ ở được mấy năm đi? Đến lúc đó có con nhỏ, phòng trẻ con, trong nhà còn phải dùng hai người giúp việc Philippine. Vẫn là phải mua hơn một ngàn.
Phàn Kỳ lại không thể nói cho cô ấy, phòng này cô tính ở một mình, cô bị Chu Nhã Lan kéo đi xem căn hơn một nghìn sáu kia, Phàn Kỳ ở phòng nhỏ chỗ này, hơn nữa căn này còn đang xây có vẻ trống trải, cho nên nhìn qua phòng khách rất lớn, phòng cũng rộng.
Phàn Kỳ cảm khái quen ở phòng nhỏ, một căn phòng một trăm năm mươi mét vuông như vậy đều cảm thấy lớn mà? Thật không có tiền đồ! Đời trước một mình ở phòng Giang Cảnh hơn năm trăm mét vuông, cũng không cảm thấy có bao nhiêu lớn? Vậy mà vừa thấy căn kia đã quá nhỏ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây