[Thập Niên 80] Xuyên Thành Vợ Quá Cố Của Lão Đại Hương Giang

Chương 309: Cái gọi là tình thân (4)

Chương Trước Chương Tiếp

Trong lòng Phàn Kỳ biết cậu cả không chỉ có xót tiền, ông ấy còn lo lắng suy nghĩ của Trần Chí Khiêm và mình không giống nhau, đừng nhìn mình là cháu ngoại gái ruột của ông ấy, nhưng giữa bọn họ không có tình cảm gì.

Trong trí nhớ nguyên chủ, cô ta rất thấy phiền khi một nhà ngồi xe ngồi thuyền đi thôn Sùng Minh, từ nội thành ngồi xe đến phà, phải hơn hai giờ, lại chờ phà, ngồi phà, đi lên đảo, ngăn máy kéo tới đón. Bọn họ một nhà ngồi ở sau xe kéo, cả đường nghiêng ngả đi. Buổi sáng ra cửa, buổi chiều ba bốn giờ mới có thể đến nhà bà ngoại.

Đến nhà bà ngoại, nhà bà ngoại còn có vòng dương, mùa hè ban ngày có ruồi, buổi tối có muỗi, một ngày nguyên chủ cũng đều không thể ở, cô ta không rõ, vì sao anh trai và Trần Chí Khiêm có thể cùng ở nông thôn chơi với anh em trai vui vẻ đến như vậy? Cô ta rất ghét nói chuyện với chị em tết hai bím tóc như họ, mặc áo vải sọc sĩ, phía trên còn có mảnh vá, các cô chẳng hiểu cái gì. Còn nói một giọng Sùng Minh bản địa quê mùa, muốn hiểu ý của các cô ấy, cô ta thường phải nghe vài lần. Ở nông thôn có chuyện gì được chứ, cô ta thà ở nhà đợi với bà là được còn hơn là đi.

Số lần mình và cậu cả tiếp xúc ít đến đáng thương, phải tốn một khoản tiền như vậy, cậu cả khẳng định lo lắng mình sẽ cãi nhau với Trần Chí Khiêm.

Phàn Kỳ tiếp tục: “Nếu cậu không tới, ngày mai cháu mua vé máy bay bay qua. Để ngày mai A Khiêm không cần đi Bắc Kinh, công việc của anh ấy cũng không cần làm, cứ đợi ở bên người cậu. Cho đến khi cậu đồng ý lại đây mới thôi, cậu muốn hay không?"


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)