Phàn Kỳ đột nhiên hiểu rằng ông ta muốn từng bước dụ dỗ cô, bắt đầu từ cô trước, chỉ cần cô nhận căn nhà này thì khi Trần Chí Khiêm trở lại, mọi việc sẽ đâu vào đấy để ông ta có thể tiến hành bước tiếp theo. Cô thì không nói bất cứ điều gì, chỉ tỏ vẻ cứ tiếp tục diễn đi.
Thấy cô im lặng, Lưu Tương Niên mỉm cười: "Cô đừng lo lắng, tôi không có bất kỳ điều kiện gì cả, chỉ là một bậc cha chú muốn cháu trai của mình có thể sống tốt một chút, chẳng qua là muốn bù đắp những năm qua không hoàn thành nghĩa vụ của một bậc cha chú mà thôi. Chí Khiêm không nhận tôi, căn nhà này cũng là của các cô, quà tặng không có bất kỳ điều kiện nào thêm vào.
"Nếu muốn cho anh ấy thì ngài có thể nói với anh ấy, tôi không có tư cách nhận cái nhà này thay anh ấy." Phàn Kỳ đứng lên: "Thật xin lỗi, tôi phải trở về rồi, ngài cứ tự nhiên."
"Cô biết đấy, tôi tìm nó thì nó nhất định sẽ không muốn. Cho nên tôi mới tới tìm cô, hoàn toàn là có mục đích tốt. "
"Tôi cũng nói rồi, không thể nhận lòng tốt của ngài đối với anh ấy, chuyện giữa các người thì các người tự mình giải quyết đi."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây